Chúa Nhật 16 thường niên.

July 23, 2017 Chuyen mục : Suy niệm lời Chúa

Tin Mừng theo Thánh Matthêu Mt 13,24-43:

Dụ ngôn “lúa và cỏ lùng“:

Người kia gieo lúa trong ruộng mình. Kẻ thù của ông gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa. Khi lúa mọc lên trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện.
Đầy tớ muốn ra đồng gom cỏ lùng lại. Ông chủ bảo: “Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: Hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi“.

Đầy tớ phát hiện “cỏ lùng“ (đồng nghĩa với điều xấu, sự dữ) trong ruộng lúa (giáo xứ, cộng đồng) của chủ.

Sự siêng năng và cần mẫn của đầy tớ thể hiện qua lời đề nghị với ông chủ: “Ông có muốn chúng tôi ra đi và gom cỏ lùng lại?“ Vì quá nhiệt tình và cần mẫn nhưng thiếu suy xét, người đầy tớ không đoán được là hệ quả của công việc có thể là tổn hại đến cái thiện, cái tốt: bật luôn rễ của lúa.

Đôi khi sự nhiệt tình của tôi có thể dẫn đến tổn hại cho bản thân, cho giáo xứ, nếu tôi không biết suy xét, đắn đo cẩn thận.

Trong câu trả lời của ông chủ có hai điểm đáng chú ý:

điểm 1. “Đến mùa gặt”; điểm 2. “Tôi sẽ bảo“.Ông chủ hài lòng về sự nhiệt thành của đầy tớ. Nhưng việc “thu cỏ lùng“ khi nào và như thế nào thì là quyết định của ông chủ.